Nhà tôi nghèo, đâu được như người ta
Đâu có hoa để mỗi ngày chăm bón
Chỉ mái tranh với giàn bầu nhỏ mọn
Chẳng dư thừa, vỏn vẹn cái giường tre
Phận nợ duyên tôi mãi cứ rụt rè
Vừa lo sợ, bởi tiếng vè dị nghị
Cạnh nhà bên, mẹ hay thường gợi ý
+THANH VÂN nó hiền, chăm chỉ lại dễ thương
Chuyện tương lai con hãy cố liệu lường
Xong mùa gặt, mẹ cậy người dạm hỏi
Con người ta, là nhà giàu, học giỏi
Đừng thương thầm khó ăn nói nghe con
Dệt tằm tơ phải lựa kén chọn hòn
Thà ở vậy chứ con nào dám nhận
Nếu thương con xin mẹ đừng có giận
Cưới VÂN về thì tội lắm mẹ ơi
Nói làm sao với miệng lưỡi ở đời
Thà câm nín con thương thầm nhớ trộm
Thân cút côi bởi ba mày mất sớm
Nhà ngoại nghèo đâu có của hồi môn
Trong chiến tranh, bị chiếm đất lập đồn
Rồi loạn lạc, mẹ tay chèo, tay chống
Trôi về đây không họ hàng dòng tộc
Sống nương nhờ với lối xóm bà con
Bao khó khăn, nay sức mẹ hao mòn
Con nghĩ lại để mẹ còn cháu ẵm
Mắt mẹ tôi in vết hằn sâu thẳm
Lệ lưng tròng, con bất hiếu mẹ ơi !
+Nguyễn Nhân 20/10/2015
Đâu có hoa để mỗi ngày chăm bón
Chỉ mái tranh với giàn bầu nhỏ mọn
Chẳng dư thừa, vỏn vẹn cái giường tre
Phận nợ duyên tôi mãi cứ rụt rè
Vừa lo sợ, bởi tiếng vè dị nghị
Cạnh nhà bên, mẹ hay thường gợi ý
+THANH VÂN nó hiền, chăm chỉ lại dễ thương
Chuyện tương lai con hãy cố liệu lường
Xong mùa gặt, mẹ cậy người dạm hỏi
Con người ta, là nhà giàu, học giỏi
Đừng thương thầm khó ăn nói nghe con
Dệt tằm tơ phải lựa kén chọn hòn
Thà ở vậy chứ con nào dám nhận
Nếu thương con xin mẹ đừng có giận
Cưới VÂN về thì tội lắm mẹ ơi
Nói làm sao với miệng lưỡi ở đời
Thà câm nín con thương thầm nhớ trộm
Thân cút côi bởi ba mày mất sớm
Nhà ngoại nghèo đâu có của hồi môn
Trong chiến tranh, bị chiếm đất lập đồn
Rồi loạn lạc, mẹ tay chèo, tay chống
Trôi về đây không họ hàng dòng tộc
Sống nương nhờ với lối xóm bà con
Bao khó khăn, nay sức mẹ hao mòn
Con nghĩ lại để mẹ còn cháu ẵm
Mắt mẹ tôi in vết hằn sâu thẳm
Lệ lưng tròng, con bất hiếu mẹ ơi !
+Nguyễn Nhân 20/10/2015
0 nhận xét:
Đăng nhận xét